"Một sớm em về ru giấc ngủ,
Bông trời bay trắng cả rừng cây..."
THƠ PHẠM CÔNG THIỆN
Tôi long đong theo bóng chim gầy Một sớm em về ru giấc ngủ Bông trời bay trắng cả rừng cây Gió thổi đồi tây hay đồi đông Hiu hắt quê hương bến cỏ hồng Trong mơ em vẫn còn bên cửa Tôi đứng trên đồi mây trổ bông Gió thổi đồi thu qua đồi thông Mưa hạ ly hương nước ngược dòng Tôi đau trong tiếng gà xơ xác Một sớm bông hồng nở cửa đông Bài 2: Cô đơn về trắng sương rừng Anh nghe tiếng hát hoang đường nửa đêm Khuya buồn tủi nhục môi em Mưa bay lặng lẽ bên thềm bơ vơ Tiếng ru vàng xuống đôi bờ Hoang vu anh đứng đợi chờ chim kêu Tay buồn ôm giữ tình yêu Đi về phố động những chiều hư vô Đời đi trên những nấm mồ Đau thương em hát cơ hồ khăn tang Phố chiều thả bước lang thang Như con sông nhỏ mơ màng biển xanh Nửa đêm khói đốt đời anh Yêu em câm lặng khô cành thu đông Lời ca ru cạn dòng sông Trọn đời chạy trốn mống vồng cầu điên Thả mình nước chảy đồi tiên Theo con chim dại lạc miền thiên hương Về đâu thương những con đường Lê thê phố cũ nghe buồn hè xưa... |
MỜI BẠN XEM TIẾP THƠ HAY-PHẦN 4(Hoàng Trúc Ly)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét